nam phụ mới là tuyệt sắc
Trang Sina đưa tin, mới đây Ôn Bích Hà đã xuất hiện tại một chương trình thương mại được tổ chức tại Chu Châu, Hà Nam. Sự có mặt của nữ diễn viên đã khiến khán giả vô cùng hào hứng. Ảnh minh họa: Internet. Tại sự kiện này, Ôn Bích Hà mặc một chiếc váy dài màu hồng phấn, điểm xuyết là thắt lưng
Những tuyệt sắc giai nhân nổi tiếng của Sài Gòn xưa. Họ đều là những người đẹp xuất thân từ tầng lớp trí thức, thượng lưu… ngoài nhan sắc còn được đánh giá cao về trí tuệ, tài năng. Bà là vợ ông Ngô Đình Nhu, em trai của Ngô Đình Diệm, Tổng thống VNCH.
0:00. (PLO)- Cựu ngôi sao của Manchester City là Sergio Aguero, đã ủng hộ việc đưa Paris Saint-Germain (PSG) do Lionel Messi dẫn dắt trở thành một trong những đội được yêu thích nhất cho danh hiệu vô địch UEFA Champions League 2022-2023. PSG đã được xếp cùng với Juventus, Benfica và
Nam Phụ Mới Thật Là Tuyệt Sắc; Sứ Mệnh Hoàng Đạo (12 Chòm Sao) Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt; Boss Bá Đạo: Em Mặc Cảnh Phục Rất Đẹp! Y Thống Giang Sơn; Bạn Gái 60%; Tên Em Là Bệnh Của Anh! Phong Cảnh Ngoài Cửa Sổ; Purple Hyacinth (ss2) Bắc Sơn Có Thao Thiết
Nữ tài tử Kiều Chinh, Hoa hậu Thu Trang, NSND Trà Giang, Thẩm Thúy Hằng được mệnh danh là những tuyệt sắc giai nhân Việt xưa khi sở hữu nhan sắc "nghiêng nước nghiêng thành" khiến nhiều người ao ước. [mecloud]N3zGB7lAln [/mecloud] Nữ tài tử Kiều Chinh Kiều Chinh tên thật là Nguyễn Thị Chinh sinh năm 1937 tại Hà Nội.
Treffen Mit Der Geliebten Des Mannes.
Tô Bạch tỏ vẻ mấy ngày nay viết văn thoải mái hơn nhiều, bản thảo cũng sắp viết nhóm độc giả hiển nhiên không cảm nhận được tâm trạng tốt đẹp của hắn, comment kêu than dậy trời dậy đất.=== ====== =====phần comment của độc giảTác giả mẹ kế, giám định xong.*Lăn lộn bán manh, cầu tác giả đại đại đừng ngược nữa, huhuhu~~~Hủ nữ tự trọng, đây là ngựa đực văn, đọc theo tôi này, xem khẩu hình này, zhongma, không phải giả chết tiệt, rốt cuộc là viết cái gì đây, cuối cùng là damei hay ngựa đực văn, cẩn thận xuyên qua bây giờ. Du*tung bông* bạn nói cực kì chính xác, mai mốt chết chắc linh lắm.*cười gian*Độc giả*phang dép* mún chết hả???Du*ôm đồ..dọt lẹ* hức...bạo lực quá...=== ====== ====== ========Đối với dư luận phía trên, Tô Bạch phát biểu năm nay nghề gì là khó khăn nhất, nghề gì là cao quý mà nguy hiểm nhất, nếu tác giả như hắn xưng thứ hai thì không ai dám xưng thứ nhất. Thân là một tác giả, bán hủ bán manh, cầm kì thi họa nhất là tác giả viết văn cổ phong mọi thứ phải tin thông, không gì không làm được, còn phải có nội tâm kiên cường vững chắc, có thể chống lại ác ý của cả vũ trụ. Du*khinh bỉ* Vậy còn Google, baidu anh để làm gì?_TB*vén tay áo* Sao, ý kiến?_Du*ngồi xổm..vẽ vòng trònDa mặt cũng phải đủ dày, trong tiếng chửa rủa của nhóm độc giả mà thản nhiên viết lách kiếm sống, cuối cùng phải đào được hố thật tác giả kiếp trước đều là một thiên sứ bị mất đi đôi cánh, không viết được ba chữ “Chính văn hoàn” quả thực cơm cũng không có mà ăn, đó là lý do vì sao có một số tác giả đang lấp hố thì đột nhiên mất tích một cách quỷ không biết đến tột cùng thì họ đã đi đâu, cũng không biết khi nào họ mới về lại địa cầu, manh mối đáng chú ý duy nhất là lời nhắn cuối cùng của bọn họ- Đói quá, xuống lầu lấy cái bánh nướng Lan Châu, tạm ngừng Chú tư con ông bác hai nằm viện, tôi phải đi thăm chú ấy, tạm ngừng Bạn thân bị ốm, đi thăm anh ấy, mọi người nói tôi nên mang cho anh ấy cái gì đây, không bằng mang một bó hoa cúc vậy, cứ quyết định như thế đi, tạm ngừng Trời xanh ơi, để cho câu chuyện này có hồi kết đi, ngừng - - - - tác giả này đã đi đâu, đại khái đều xuyên qua rồi, Tô Bạch đột nhiên cảm thấy đại thần xuyên việt đang chơi bọn họ một vố rất lớn!Đại thần xuyên việt Ngươi biết quá nhiều.Có thể bởi vì oán khí từ khu comment bay thấu tận trời, cũng có thể vì đại thần xuyên việt muốn diệt khẩu, tom lại Tô Bạch xuyên. Một giây trước hắn còn gõ như bay viết đoạn nam chính bộc phát năng lượng, thu phục Ma Tôn, giây tiếp theo chính giữa máy tính hiện ra khung đối thoại´Ngươi đã cẩn thận suy nghĩ về ý nghĩa của sinh mệnh chưa? Ngươi có muốn sống một cách thực sự không?Yes or No?`Đợi đã, mấy câu này quen quá, hình như đã thấy qua ở đâu rồi thì phải!Sau đó không đợi hắn suy nghĩ cẩn thận thì trước mắt đã tối đen, hôn mê bất thức dần hồi phục, thời điểm Tô Bạch tình lại thoang thoảng ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt, thân thể vô cùng mệt mỏi. Mở mắt, thứ đầu tiên nhìn thấy là đóa bách hợp đặt trên cửa sổ, đóa hoa nở rộ, tinh khiết hoàn mĩ, lộ ra nhụy hoa mềm mại đáng yêu bên nhiên là có người tỉ mỉ chăm sóc thường xuyên, cánh hoa sắc thắm, trên phiến lá xanh tươi còn đọng vài giọt Bạch mơ hồ cảm thấy một màn này có chút quen thuộc, vừa định suy nghĩ kĩ trong não liền đau đớn vô cùng, trí nhớ hỗn loạn ùn ùn kéo đến, giống như có quá nhiều thông tin tiến vào cùng lúc khiến cho Tô Bạch nhất thời không biết nên xử lý như thế nào.“Sư huynh, huynh tỉnh rồi sao?” Có người nghe thấy động tĩnh đẩy cửa vào, thanh âm mang theo sự vui sướng rõ ràng. Tô Bạch ngẩng đầu nhìn, người đến là một cô gái đang tuổi tuổi thanh xuân, thoạt nhìn bộ dáng chỉ 16, 17 tuổi, tóc mây cài trâm ngọc, mắt như thu thủy, mũi ngọc, môi anh đào, hai má như đóa phù dung, quần áo thúy sam, là một người hết sức xinh đẹp.“Nhạc Linh Nhi?” Tô Bạch mở miệng, lập tức không thể tin được mà vuốt môi mình, lời là mình nói, nhưng thanh âm kia không phải của ta a, hơn nữa ta căn bản không biết Nhạc Linh Nhi này, sao lại gọi được tên cô ta?“Sư huynh, huynh rốt cuộc cũng tỉnh lại rồi, Limh nhi rất sợ.” Thiếu nữ quan tâm nhìn sư huynh mình, nàng biết bản thân quả thật gặp rắc rối, trên mặt không khỏi manh theo thần sắc lo sợ, “ Sư huynh, lần này là Linh nhi không đúng, lần sau Linh nhi không dám nữa, huynh cũng đừng giận Linh nhi nữa nha.”Đau đớn tạm dừng, trí nhớ trong đầu dường như cũng dần thay đổi. Tô Bạch cương lại thành một cái mặt than, căn bản không nghe rõ nàng đang nói gì, trong lòng lại đang điên cuồng rít gào, ni mã cứ như vậy liền xuyên, lại còn xuyên thành nhân vật phản diện dưới ngòi bút của mình, cái tên pháo hôi hết bị nhân vật chính ngược lại đến Ma Tôn ngược, ngược đi ngược lại, vô hạn tuần hoàn?Cho nên nói, hiện tại việc cấp bách có phải nên đi tự tử, thử xuyên trở về hay không?“Sư huynh, sư huynh, huynh làm sao vậy? Vẫn còn chưa khỏe hẳn sao?” Nhạc Linh Nhi thấy sắc mặt Tô Bạch ngưng trọng, trong lòng không khỏi lo sợ, nói thật từ nhỏ đến lớn người nàng sợ nhất không phải các vị sư phụ sư thúc mà chính là vị đại sư huynh luôn đoan chính nghiêm chỉnh Bạch thở dài, muốn quay về chỉ sợ là không dễ như vậy, nếu đại thần xuyên việt đã ném mình tới đây, dù thế nào cũng sẽ phải ở lại ba năm năm a, nếu không chẳng lẽ lại đến cái thế giới tu chân này một ngày để du ngoạn?“Ta không sao, chỉ hơi mệt thôi.” Tô Bạch nghiêm mặt, tận lực bắt chước thần thái nói chuyện của nguyên chủ thân thể này trong trí Linh Nhi nhẹ nhàng thở ra, nếu sư huynh không sao, như vậy mình hẳn là không bị phạt…nhỉ?“Trần sư thúc nói tuy thân thể sư huynh không còn gì đáng lo ngại, nhưng vẫn cần tĩnh dưỡng một thời gian, sự vụ trong môn phái hiện tại đều giao cho Thường Đức sư huynh xử lý, huynh không cần lo lắng.”Tô Bạch tùy tiện ừ một tiếng, nghĩ nghĩ mấy lời nói khách sáo, may mắn cả thế giới này lẫn nguyên chủ đều do hắn sáng tạo ra, cẩn thận một chút sẽ không lộ ra dấu vết, “Tuy nói như vậy nhưng đại khái vẫn còn có chút việc vặt cần xử lý, chỉ sợ Thường Đức sư huynh của ngươi sẽ mệt chết thôi.”Nghe lời này, Nhạc Linh Nhi nhíu mày “Ý sư huynh nói là chuyện về Huyễn Hải thức cảnh và đệ tử ngoại viện?”Huyễn Hải thức cảnh? Thì ra là thế, chẳng trách tại sao nguyên chủ lại biến nam chính trong ngựa đực văn đều có vô số bàn tay vàng, nhân vật chính Mộ Thanh Giác của 《Tiên nghịch》đương nhiên cũng không ngoại lệ. Nam chính sau khi nhận hết mọi đau khổ ở Vô Thượng tông, trong một lần ngẫu nhiên tiến vào cấm địa Huyễn Hải thức cảnh phía sau núi của Vô Thượng quyển tiểu thuyết tu chân đều có một đến hai cái cấm địa như vậy, bạn không biết vì sao nó trở thành cấm địa, cũng không biết rốt cục bên trong nó giữ thứ kỳ quái gì, kẻ duy nhất có thể vào cấm địa như tới chỗ không người chỉ có thể là nhân vật hiển nhiên Tô Bạch chỉ là pháo hôi, cho nên đương nhiên hắn bị để quyển 1 của tiểu thuyết không đến mức viết thành truyện gay, cũng vì thỏa mãn nhu cầu không thể nói trong nội tâm các nam độc giả, tác giả Tô Bạch an bài một nữ phụ trong tiểu thuyết này, Nhạc Linh đại sư huynh thấu tình đạt lý ngọc thụ lâm phong thiếu niên anh tài anh tuấn bất phàm đều có một tiểu sư muội không rành thế sự thiên chân vô tà nhu nhược, giống như Lệnh Hồ Xung và Nhạc Linh San dưới ngòi bút Kim lão, tên khoa học là tiểu sư muội, người giang hồ gọi là đồng đội thực rất nhiều độc giả thông minh đều đã phát hiện, ngay cả tên tiểu sư muội cũng là trực tiếp mượn dùng, bởi vậy có thể thấy được thằng nhãi Tô Bạch này rốt cục lười đến mức Linh Nhi là nữ đồ đệ duy nhất của Minh Tịch chân nhân Vô Thượng tông. Vô Thượng tông số lượng nam vốn chiếm đa số, tiểu sư muội lại thiên chân khả ái, muốn không được sủng cũng vì được mọi người nuông chiều trân trọng, Nhạc Linh Nhi khó tránh khỏi có chút bệnh công chúa, biết rõ cấm địa sau núi không được vào mà vẫn chạy tới chơi đùa, điển hình không muốn chết lại thích đi tìm chết, sau đó cấm chế trong Huyễn Hải thức cảnh bị khởi động, suýt nữa mất mạng, may mắn lúc đó Tô Bạch khi luyện đan cần một loại thảo dược, mà loại thảo dược đó lại mọc phía sau núi, trùng hợp đi qua mới cứu được Nhạc Linh Nhi một mạng, nhưng bản thân hắn cũng bị Huyễn Hải thức cảnh làm bị lạc sư huynh nhíu mày suy tư, Nhạc Linh Nhi tưởng hắn còn đang lo lắng dao động của cấm chế trong Huyễn Hải thức cảnh, “Sư huynh đừng lo, sư phụ đã đi kiểm tra, cấm chế đã bị áp chế lại rồi.”Tô Bạch gật gật đầu, thầm nghĩ ta mới không lo lắng chuyện này, Huyễn Hải thức cảnh có lợi hại thế nào cũng là ta tạo ra, có gì đặc biệt hơn người, hừ, ta mới không phái mơ ước bảo bối bên trong đâu.“Vậy thì ta yên tâm rồi.” Tô Bạch một bộ nói lời thấm thía lòng lo cho thiên hạ, lại nghĩ tới vừa rồi nghe thấy nàng nói đệ tử ngoại viện, trong lòng vừa động.“Các sư đệ ra ngoài du lịch đã về rồi sao?”“Đại bộ phận đã về, còn lại cũng đang trên đường về.”Nói như vậy nhân vật chính sắp xuất hiện?“Có mang về đứa trẻ nào có tư chất tốt không?”Nhạc Linh Nhi khinh thường “Lần này đều là đệ tử ngoại viện ra ngoài du lịch, nhãn lực hữu hạn, mặc dù có đem về cũng là mấy đứa bình thường, sư huynh không cần để ý.”Không cần em gái cô! Tô Bạch ở trong lòng trợn trắng mắt, nếu như ngươi biết chân mệnh thiên tử của ngươi, người khiến cho ngươi yêu đến chết đi sống lại ngay trong ngày hôm nay bị đem về cùng đám trẻ con kia, liệu ngươi còn đem lời này nói ra không?Tô Bạch cau mày, làm bộ như đang suy yếu khó chịu, quả nhiên Nhạc Linh Nhi vừa thấy liền chột dạ, “Sư huynh, nếu huynh khó chịu thì nằm xuống nghỉ ngơi đi, muội đi trước nha.”Tiễn bước Nhạc Linh Nhi, Tô Bạch rời giường rửa mặt chải đầu, thử điều chỉnh thân thể, nhớ lại ký ức về tu chân mà nguyên chủ lưu lại. Nguyên chủ là thủy mộc song linh căn, tư chất hữu hạn, cũng may là người cần cù, lại có chưởng môn Vô Thượng tông Minh Tịch chân nhân yêu thích, dốc lòng dạy dỗ nên tới bây giờ đã tiến giai đến Trúc Cơ tầng thứ bảy, trong hàng ngũ đệ tử ở Vô Thượng tông cũng là vô cùng khó có mà điều Tô Bạch chú ý cũng không nằm ở đây, mà là, ha ha ha, lão tử có thể ngự kiếm phi hành, mỗi lần viết văn tu chân đều vô cùng quen mắt cái kỹ năng này, hiện tại ta cũng có thể theo trí nhớ nguyên chủ, Tô Bạch gọi Long Uyên kiếm của mình ra, bay ra ngoài nói nội viện và ngoại viện nhưng cũng cách nhau 2 đỉnh núi, vì Tô Bạch lần đầu ngự kiếm, lại mất thêm thời gian, chân vừa chạm đất liền có một đám đệ tử ngoại viện mặc y phục trắng xanh tới chào hỏi, Tô Bạch tùy ý hỏi một đệ tử Lâm Hàn Anh đã về chưa, đệ tử kia lắc đầu nói chưa Bạch xoa cằm, không biết hiện tại đi liệu còn đuổi kịp không?_________________
Reads 66,941Votes 1,534Parts 7Ongoing, First published Aug 11, 2015Table of contentsTue, Aug 11, 2015Mon, Aug 17, 2015Wed, Sep 16, 2015Sat, Oct 24, 2015Fri, Nov 20, 2015Sun, Jan 10, 2016Tue, Feb 23, 2016 Tô Bạch – ngụy mặt than thực chất điểu ti, là một tác giả viết văn nhỏ trên mạng, trường kỳ bán hủ bán manh. Không nên hỏi hắn có tiết tháo có liêm sỉ hay không, cái thứ này từ lúc không có cơm ăn hắn đã lấy lấp bụng rồi… Một tên thanh xuẩn niên manh 5 điểu tốt ti tam quan bất chính có chứng sợ xã giao như vậy, một ngày nào đó đột nhiên xuyên rồi… Đây thật là một cố sự khiến cực người kỳ bi vui thương vẻ… Nội dung nhãn tình hữu độc chung, linh hồn chuyển hoán,… Nhân vật chính Tô Bạch, Mộ Thanh Giác Phối hợp diễn Người đặt tên tỏ vẻ, chờ ta nghĩ ra rồi nói~
Reads 144,346Votes 7,792Parts 20Complete, First published Jul 08, 2018Table of contentsMon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Chương 91 Địa hạ thành bảoMon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Chương 95 Thân tử đạo tiêuMon, Dec 17, 2018Chương 96 Cuộc sống hiện đạiMon, Dec 17, 2018Chương 97 Gặp lại cố nhânMon, Dec 17, 2018Chương 98 Gương vỡ lại lànhMon, Dec 17, 2018Chương 99 Tô Bạch trở vềMon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Chương 101 Hàn Băng tiên tửMon, Dec 17, 2018Chương 102 Thanh Cực cungMon, Dec 17, 2018Chương 103 Khôi Lỗi NgọcMon, Dec 17, 2018Chương 104 Trọng tố thân thểMon, Dec 17, 2018Mon, Dec 17, 2018Chương 106 Trần ai lạc địnhMon, Dec 17, 2018Góc tảm nhảm của Thuyền Trưởng Thuyền LáMon, Dec 17, 2018Tên truyện Nam phụ mới là chân tuyệt sắc Nam phối tài thị chân tuyệt sắc - 男配才是真绝色 Tác giả Thẩm Hề Hòa - 沈兮和 Thể loại Xuyên thư, tu chân, niên hạ công, cường x cường, HE Biến thái hắc hóa trung khuyển sư đệ công x Bề ngoài cao quý lãnh diễm nội tâm phun tào sư huynh thụ Nhân vật chính Tô Bạch, Mộ Thanh Giác Trans QT - Edit by Tung Hoành Bát Hoang . Truyện được đăng chưa có sự đồng ý từ tác giả, vui lòng không re-up dưới mọi hình thức, cảm ơn.394niênhạ
Đêm kính phản chiếu ánh sáng xanh, người ngồi trước máy tính hai tay điên cuồng gõ chữ, cực kì hưng phấn.[Thiếu niên kia khoác trên mình trường bào băng lam, tóc buộc cao, tay cầm thương vổ huyền kiếm đứng trước vách huyền nhai, một đám ma tu hắc y hình thành thế bao vây y, lấy ra bảo khí trong tay, cả bầu trời tối niên dần rơi vào thế bị đánh bại nhưng cho dù là trong hoàn cảnh bị bao vây chật vật như vậy, y vẫn cắn răng cố gắng chống đỡ. Thiếu niên vốn thông minh lại cứng cỏi, vừa rồi khi thấy tình huống không ổn cũng đã lập tức gửi hạc giấy đưa tin báo cho đại sư huynh, nơi này cách chỗ đại sư huynh không xa, chỉ cần chống đỡ một lát, chờ hắn đến đây sẽ cứu được mình, nếu không...Dường như nhìn thấu suy nghĩ trong lòng y, tên đầu lĩnh bọn hắc y ma tu bỗng nhiên cười nhạo “Mộ Thanh Giác, không phải ngươi vẫn còn hi vọng xa vời sẽ có người tới cứu ngươi đó chứ?”Mộ Thanh Giác không trả lời, khắp người y phủ kín những vết thương, pháp lực hầu như đã cạn y ma tu lạnh lùng cười “Ta khuyên ngươi nên hết hi vọng đi, đừng chờ đợi sư huynh của ngươi nữa, sao ngươi không nghĩ lại việc hôm nay ngươi một mình đi đến dược sơn là do ai để lộ ra ngoài?”Mộ Thanh Giác trong lòng chấn động, hôm nay vào núi tìm dược thảo vốn là ý nghĩ nhất thời của y, buổi sáng trước khi ra ngoài dựa theo quy củ tông môn đến báo với đại sư huynh một tiếng, ngoài ra không còn ai biết, chẳng lẽ là đại sư huynh... Nếu không phải thì bản thân phát tin cầu cứu đã lâu như thế rồi sao người trong tông môn vẫn không ai tới giúp y, trừ khi người nhận được hạc giấy cố tình giấu giếm tin tức. Tính y vốn lãnh tĩnh, lười giao lưu với người khác, trừ đại sư huynh còn có thể nói chuyện vài câu, sư huynh đệ khác ngay cả tên họ là gì y cũng không nhớ, cho nên khi gặp nạn y chỉ cầu cứu đại sư huynh, lại không ngờ... Lẽ nào hôm nay y thật sự bỏ mạng như thế?Không cam tâm a, ta không cam tâm, thật không dễ dàng gì mới được như hiện tại, cửu tử nhất sinh, còn y điều tra ra cái chết của phụ mẫu, còn y báo thù cho họ, mười mấy năm khổ dài đằng đẵng, ta thực hận!Tô Bạch a Tô Bạch, uổng công ta vẫn kính trọng ngươi, luôn coi ngươi là bằng hữu duy nhất, hóa ra ngươi lại hồi báo ta như vậy, quả nhiên là nhiên ta vẫn quá ngây thơ rồi, thế nhưng lại tin tưởng thế gian này còn có người thật tâm đối tốt với ta, cái thế gian dơ bẩn này, thực làm người ta cảm thấy ghê tởm sư huynh tôn kính của ta, nếu như ta có thể sống sót, ta nên cảm tạ ngươi như thế nào đây, không bằng ta đem ngươi băm thây vạn đoạn, có được không?]- - -[Ma tôn hắc y tử mâu tùy ý ngồi trên thượng vị nhìn xuống thanh niên bạch y đang chật vật dưới đất, ánh mắt lạnh lẽo như nhìn một khối thi lâu sau, Ma Tôn nhẹ nhàng mở miệng“Nếu như vậy, là ngươi phản bội bổn tọa.”Thanh niên khuôn mặt trắng bệch, cổ họng dâng lên vị tanh ngọt, hắn cười khổ một tiếng “Ngài vẫn không thể tin ta sao? Mặc dù ngài biết rõ... Ta đối với ngài...”Hắn chưa nói hết câu, bàn tay Ma Tôn nhẹ nhàng cử động, khuôn mặt thanh niên vặn vẹo một từ cũng không thể nói tiếp, phát ra tiếng kêu thảm đầy áp lực, thân thể lung lay muốn Tôn lạnh lùng nhìn người nọ giống như đang chờ hắn cầu xin tha thứ “Thế nào cảm giác linh hồn bị chia tách không tồi đúng không?”Thanh niên gắt gao che lấy miệng mình, máu không ngừng trào ra từ các khe ngón tay, thân thể hắn không ngừng run rẩy, trên y phục bạch sắc không nhiễm một hạt bụi loang lỗ những đóa hồng mai lớn.“Ta... không có... phản bội ngài... vì sao... không tin ta?”Ma Tôn thưởng thức thần sắc thống khổ của hắn, ngón tay nhẹ xoắn một lọn tóc bạc thần hé mở “Ngươi có thể vì ta mà phản bội Mộ Thanh Giác thì cũng có thể vì hắn mà phản bội ta, ta vì sao phải tin ngươi, nói trắng ra, ngươi cuối cùng cũng chỉ là một con chó dưỡng không quen mà thôi, huống chi nếu không phải ngươi sao hắn còn có thể...”“Chó? Ha ha... Ta vì ngài làm nhiều như vậy, lại chỉ nhận được một câu này của ngài, ha ha... “ Thanh niên ánh mắt quyết tuyệt, nụ cười bi thảm, nước mắt không ngừng rơi.“Giết ta đi... Ngài giết ta đi.”“Giết ngươi, không đơn giản như vậy đâu.”Ma Tôn hơi nheo mắt, giọng điệu mang theo chờ mong và hưng phấn “Nghe nói Mộ Thanh Giác hận ngươi thấu xương, ngươi nói nếu ta đem ngươi đến chỗ hắn, hắn sẽ khoản đãi ngươi như thế nào đây? Bổn tọa thế nhưng lại rất mong chờ đấy.”]Bình luận của độc giảHoa cúc dại, bình luận, chấm điểm1, mục bình luận78Ta sát, Tô tiểu thụ bị ngược ra đầy mặt đều là máu Du Đảng, bình luận, chấm điểm1, mục bình luận78Tác giả đại đại, mẹ anh sinh anh ra là bán hủ sao? Cơ mà, Ma Tôn cùng Tô tiểu thụ tương ái tương sát cái gì thật là hảo ngược!Chức nghiệp thủy quân, bình luận, chấm điểm0, mục bình luận78Tác giả ngu ngốc không giải thích được, Tô tiểu thụ rõ ràng là của nhân vật chính, anh viết ra một mớ hỗn độn như vậy sẽ bị xuyên qua em gái mày, bình luận, chấm điểm1, mục bình luận78Ủng hộ lầu trên, Mộ Tô là vương đạo!Không thích ăn cá, bình luận, chấm điểm2, mục bình luận78Mộ Tô là vương đạo! +số CMND- - - ->03<- - -Có người sẽ hỏi, Tô Bạch không phải là tác giả viết văn trên mạng sao? không phải là ngựa đực văn sao?Tô Bạch Ha lần nhìn thấy ba chữ “Tô tiểu thụ” này, Tô Bạch liền thấy trứng đau cúc cũng đau, làm một người đặt tên, mỗi lần đào hố nỗi khổ nhất không phải làm sao nghĩ ra truyện này viết cái gì mà là nghĩ xem nên đặt tên nam nữ chính là gì?Nam chính gọi là Long Ngạo Thiên hay Lý Cẩu Đản?Nữ chính gọi là Mộng Tuyết Anh hay là Sử Trân Hương?Thật khó chọn, ngẫm đi ngẫm lại đều cảm thấy không khác biệt lắm. Về phần nam phụ, nữ phụ, người qua đường Giáp? Đó là gì, ăn được không?Chuyện kể rằng ngày đó Tô Bạch làm xong phẫu thuật vừa mới xuất viện liền đối mặt với nguy cơ hết đạn cạn lương, vì tránh cho bản thân phải chết đói, hắn dùng ba ngày viết ra một đại cương ngựa đực văn, lại dùng ba ngày để tìm cho nam chính và các nữ chính một cái tên hoàn vậy, bạn không nghe lầm, là “các nữ chính“.Thân là nam chính bá khí trắc lậu trong ngựa đực văn, làm sao có thể thỏa mãn chỉ với một nữ chính, nghĩ thôi cũng đã thấy không khoa học có được không?Sau đó, Tô Bạch khai hố...Vốn là một nhân vật phản diện không thể thiếu trong và là hảo cơ hữu cùng nhân vật chính tình thân nghĩa trọng, tên của nam phụ cũng rất là quan trọng. Đầu tiên phải đảm bảo các loại hoàn mỹ, mang theo hơi thở văn nghệ nhàn nhạt, dương quang tươi theo cái này phải vừa khí phách, vừa không thể quá đơn giản dễ hiểu như người qua đường Giáp, lại không thể quá bá khí trắc lậu miểu sát nam chính, còn chưa nói sẽ ảnh hưởng tới thuộc tính công thụ, nghịch cp, rất đau khổ đó biết không cùng khi phát âm ra phải dễ nghe, êm tai, còn phải thời thượng, tốt nhất phải có mối liên hệ vi diệu nào đó đối với tên của nhân vật chính, tên tình nhân gì đó, vậy mới nói là yêu chứ, bạn xem mọi người chỉ nghe qua cp Bình Tà, cp Trương Sở đã khi nào nghe qua cái cp Vương Sử nào đâu, mặc kệ là hiện tại hay quá khứ đều không có mỹ cảm có được cứ vào các tiêu chuẩn trên, Tô Bạch thử qua một số tên như Trương Nhị Cẩu, Lý Phú Quý mà sau khi chịu nỗi khổ xem bình luận của độc giả chửi đổng, hắn đã cắn răng đem tên chính mình đó, nhóm độc giả ngạo kiều cho qua.[”Bộ dáng hiện tại của sư huynh đúng là chật vật a.” Mộ Thanh Giác nhàn nhạt cười, ánh mắt lại không hề có chút độ ấm “Sao lại bị thương như thế này, để ta đoán xem, sẽ không phải là tác phẩm của Ma Tôn Tiêu Lâu chứ, quả nhiên là ác nhân có ác nhân trị a.”Ngón trỏ của thanh niên kiếm tu bạch y kim quan khẽ nhúc nhích, cũng không thấy rõ động tác của y như thế nào, khuôn mặt Tô Bạch đã trở nên thảm đạm, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng “Ngày đó ở dược sơn thất Ma Nhai ta đã từng lập tâm ma, nếu có thể sống sót, nhất định phải đem sư huynh bầm thây vạn đoạn, nếm thử những khổ sở mà ta từng phải chịu đến nay, cuối cùng cũng có thể hoàn thành tâm nguyện, chấm dứt tâm ma.”Theo bàn tay Mộ Thanh Giác vung lên, một đạo kình phong đánh thẳng về phía Tô Bạch, Tô Bạch vô lực trốn tránh, cảm giác toàn thân đau đớn, thân thể không chịu khống chế của hắn bị đánh bay về dược đỉnh phía nhắm mắt lại, chờ đợi đau đớn tận xương tủy dần lan tràn ra toàn thân, sau đó thần hồn câu diệt.]Tô Bạch ngẩng đầu xoa xoa bả vai, ngồi liên tục trong một thời gian dài xương sống, thắt lưng hắn đều đau, nhưng mà nhìn tiến độ văn chương trong máy tính cùng bình luận điên cuồng bên dưới của nhóm độc giả, hắn vẫn cảm thấy được an sớm về tối một tháng, cuối cùng cũng tiến vào giai đoạn kết thúc. Vốn dĩ dựa theo đại chương thì nhân vật phản diện Tô Bạch đã chết từ phần giữa truyện, nhưng bạn phải biết đối với tên của mình trạch nam Tô Bạch vẫn không nỡ ra tay, vừa vặn có một đám em gái kêu gào như sói tru Tô tiểu thụ hảo ngược hảo đau lòng, hắn liền mở một con mắt nhắm một con mắt cho đại sư huynh thêm đất diễn, vẫn kiên định sống đến tận kết cục mới chết. Vì thỏa mãn nhóm em gái thích ám muội, đồng thời cũng để Mộ Thanh Giác xả giận, trạch nam Tô Bạch đầu tiên viết nhân vật chính ly gián Ma Tôn và đại sư huynh, đại sư huynh bị Ma Tôn ngược đến không còn gì để nói, sau đó Ma Tôn đem đại sư huynh ném cho Mộ Thanh Giác, nhân vật chính từng bị sư huynh phản bội không chút do dự đem hắn đến giữa Đỉnh Tạo Hoá nhận hết đau đớn hồn phi phách Bạch tỏ vẻ Đây thật là một cái cố sự bi
nam phụ mới là tuyệt sắc